Home
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Home

Nơi Giao Lưu Học Hỏi, Chia Sẻ Kinh Nghiệm
 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
-->
Số lần truy cập vào diễn đàn
Web Site Hit Counter
Stress Support
Lịch và Đồng hồ
Từ Điển Trực tiếp

Tra theo từ điển:



Enter your email address:

Delivered by FeedBurner

"Chat" Với Admin
Tìm kiếm Google
Blog Radio
Đồng hồ
Lịch Vạn Sự
Tháng
Năm 

Share
 

 Quê Ngoại

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
khanh_cr

khanh_cr

Tổng số bài gửi : 23
Sinh Nhật Sinh Nhật : 29/10/1994
Tham gia Tham gia : 02/10/2011
Tuổi : 30
Đến từ Đến từ : TP. Cam Ranh

Quê Ngoại Empty
Bài gửiTiêu đề: Quê Ngoại   Quê Ngoại EmptyFri Feb 17, 2012 8:09 pm

Thời con nít... cũng mới qua đây thôi!

7 năm rồi mà sao thấy như mới đây. Hồi nhỏ Vịt thích nhất là về quê ngoại, về đó có hẳn một đội quân để chơi bán... bánh mì, chơi rượt bắt, ăn cam, ăn quýt và dừa nước nữa. Bây giờ thấy đường đi gần, chứ hồi nhỏ, thấy xa ơi là xa... Phải đi xe đò gần 4 tiếng, qua phà Rạch Miễu, sau đó thì... lên đò. Trước khi lên đò về nhà ngoại thì Vịt luôn được mua cho rất là nhiều bánh, trái cây, lên đò suốt hai tiếng là ăn không nghỉ. Chợ Bến Tre lúc đó đối vớ Vịt là một... thiên đường. Hìhì, mỗi khi về là được ăn thoả thích mà, nhớ xirô đá bào, nước xơ ry... Đi đò, cứ lâu lâu ngó ra ngoài, thấy một hàng cau dài thiệt dài là biết tới nhà ngoại rồi, vô nhà ngoại như vào một thế giới khác, giống như một ốc đảo vậy, xung quanh đều là nước, lên nhà ngoại thì chẳng mua được bánh đâu, chỉ ăn cam, mận, quýt, xoài đã đời thôi. Mà ở đó thì có rất nhiều "bù mắt" (con này là do ở nhà Vịt gọi vậy, chẳng biết tên khoa học của nó là gì) nó cắn giống như muỗi vậy, nhiều lắm, bởi vậy về nhà ngoại bao giờ cũng có vớ, tết hay hè là cả một đàn cháu mang vớ giống nhau, còn lấy đó làm bao tay nữa. Cũng may vì nhà mình sản xuất vớ nên mới "xài sang" như vậy.

Cả đám tập trung, mình thuộc hàng lớn tuổi nhất, Lọ, Ly, Vương, Lát ,sau này có thêm Lan, Luốc... mỗi lần kêu ăn cơm là một loạt chữ L. Đầu tiên là vườn hoa của ông ngoại. Bình thường ông ngoại chăm sóc là vậy, khi đám cháu về... bứt bông của ông mà chơi, ông ngoai chẳng la bao giờ (đừng đụng vào kiểng của ông thì thôi ) bông ồi thơm ơi là thơm, dùng làm ớt. Bánh mì là lục bình, rau là lá cách hay lá gòn, bất cứ cái gì cũng nhết vo được. Vớt lục bình cũng không dễ, nó sống tren mặt nước mà. Thế là... đứa này nắm tay đứa kia , lội xuống mương mà vớt lục bình. Có bánh mì, có thịt, rau, ớt... cả đám xuống ghe của ông ngoại để buôn bán, diễn lại cảnh mình đi đò, mua bán búa xua, chỉ có 2 đứa lớn tuổi nhất là mình với Ly mới đưọc bán.

Chơi chán, cả đám đem theo lồng, muối, rổ... đi hái mậ, hái quýt ăn. Lúc đó trái cam, trái quýt đối với tụi nhóc này không quý bằng... trái khế (vì vườn nhà chỉ có một cây kế thôi), bây giờ... thèm cam, thèm quýt quá.

Về nhà ngoại thì rất thoải mái, lúc còn ở nhà, mẹ giữ rất kỹ, chẳng cho đi đâu, về ngoại thì... không cần quan tâm tới , chỉ cần nói "Con ra bờ" và điểm danh đầy đủ là... xong, bao nhiêu đứa là bấy nhiêu cái nón lá. Tối, cả đám tụ tập lại nói chuyện, chị em lâu ngày gặp nhau, nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, giỡn nhau, đè nhau ra mà thọc lét, có hôm cậu Bảy còn kể chuyện ma, đứa nào cũng sợ, không dám ngủ.

Lâu lâu, ông ngoại đi chợ Hương Điểm, cả nhà rộn rịp, không phải ai cũng được đi đâu, có "suất" đàng hoàng đấy, mấy đứa cháu thì ưu tiên, cho đi hết, mấy dì thì... chia nhau mà đi chợ hay ở nhà làm việc. Mỗi lần đi chợ đó ai cũng nôn, dậy từ 3 - 4 giờ sáng, đến chợ là khoảng 5 giờ, bà ngoại thì bán trái cậy, sau đó thì mua thịt , mua rau... Mấy đứa cháu nhỏ thì đi theo mấy dì, dượng ăn hàng... Lần nào đi chợ Hương Điểm ba cũng mua cả gánh bánh cam, bánh còng của người ta, chia hết cho cả nhà. Ngon lắm, bây giờ hương vị đó đã không còn nữa, nhớ hoài. Riêng vịt thì được mua cho đồ cột tóc, vòng, mua hẳn 7 cái luôn, đủ màu. Những thứ mà ở nhà mình không được mau thì khi về quê, mẹ rộng rãi hẳn, cái gì cũng cho. Mà Vịt thì cũng rất sướng, là đứa cháu được nhiều dì, cậu thương nhất, cái gì cũng để dành cho Lọ, đứa em nào cũng phải nghe lời chị Lọ, đến bây giờ vẫn thế.

Mỗi năm lại có những ngày vui như vậy cho đến khi... ông ngoại mất. Tất cả biến mất, như giấc mơ vậ , không bao giờ còn có thể trở về ngôi nhà thân thương ấy, không bao giờ còn có ánh đèn hay tiếng cười rộn rã của đám trẻ nữa...

7 năm qua nhanh thật... Ai cũng lớn, nhưng không phải vì lớn mà không vui, mà vì... ông ngoại mất kéo theo nhiều sự việc... Cái gì cũng đổ vỡ... Gia đình lớn của tôi nay đã không còn nữa... Lâu lâu về, thấy nhà ngoại gần như đổ nát mà rơi nước mắt. (Thôi, nói nữa thành lạc đề mất, chỉ nói về thời con nít thôi.)
Về Đầu Trang Go down
 
Quê Ngoại
Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Hình Ảnh Du Khách Nước Ngoài Chụp về vịnh Hạ Long

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Home :: Vườn Ươm Hạt Giống Tâm Hồn :: Hạt Giống Quê Hương-
vBCredits I v. 1.5.1 Gold ©2001-2010, PixelFX Studios Ltd.
Hosted by Forumotion Powered by PHPbb2
Rip skin by cubimtq.

http://firstdancestudio.3forum.biz/ | http://petscantho.forums1.net/ | www.diendanvetinh.com.vn | http://khanhhoa.forumvi.com