Home
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Home

Nơi Giao Lưu Học Hỏi, Chia Sẻ Kinh Nghiệm
 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
-->
Số lần truy cập vào diễn đàn
Web Site Hit Counter
Stress Support
Lịch và Đồng hồ
Từ Điển Trực tiếp

Tra theo từ điển:



Enter your email address:

Delivered by FeedBurner

"Chat" Với Admin
Tìm kiếm Google
Blog Radio
Đồng hồ
Lịch Vạn Sự
Tháng
Năm 

Share
 

 Dù em thế nào anh vẫn cứ yêu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
Administrator
Administrator
Admin

Tổng số bài gửi : 271
Sinh Nhật Sinh Nhật : 10/10/1994
Tham gia Tham gia : 12/06/2011
Tuổi : 29
Đến từ Đến từ : Cam Ranh - Khánh Hòa
Công việc/Sở thích Công việc/Sở thích : Học Sinh
Châm ngôn sống Châm ngôn sống : I Mjss you...Do you know?...I will wait you back to me...because...I Love You...

Tài Sản
Thú Nuôi:

Dù em thế nào anh vẫn cứ yêu  Empty
Bài gửiTiêu đề: Dù em thế nào anh vẫn cứ yêu    Dù em thế nào anh vẫn cứ yêu  EmptyWed May 16, 2012 9:56 am

Ngày quen anh, em luôn tỏ ra là một cô gái khá hiền lành, mềm yếu. Anh ngây thơ đưa bờ vai cho em dựa mỗi khi em buồn. Những đêm Sài gòn mưa to, anh là người em nhớ tới đầu tiên. Vùi mình trong chăn, em chỉ ao ước có anh ở đây, chúng mình sẽ làm món gì đó thật ngon, thật nóng để cũng thưởng thức. Mỗi lần nhận được tin nhắn anh, em có một niềm vui nho nhỏ. Em ngày đó sến súa vô cùng, thích ngắm mưa, thích nhìn những bông chò nâu theo gió bay lả tả. Ngày đó, em cũng nhận thấy mình khá sến (sến hơn mức bình thường của một đứa con gái).
Em dựa vào vai anh thủ thỉ: "Anh à, anh có ghét con gái học võ không?" - Anh cười trả lời gọn lỏn "Không! Anh yêu em cho dù em thế nào anh vẫn yêu!". Em nghe lời con trai hứa nhiều, chẳng thể nói không tin anh, nhưng thật lòng em vẫn nghi ngờ lắm. Em hỏi thêm anh: "Anh có ghét con gái chơi bóng chuyền không? Bạo lực lắm đó!". Anh cũng đáp trả câu quen thuộc: "Đừng nói với anh là em chơi bóng chuyền đó chứ, lùn có mét rưỡi, mập ú ù thế kia, sao nhảy đập trái banh được?". Em ức chế hét toáng lên. Vậy là em hết hiền dịu, mềm yếu như ngày đầu quen anh. Em dắt anh ra biển, cho anh ngồi ủ rũ một góc sân nhìn em chơi thể thao, quay sang anh, thấy anh mới đáng thương làm sao. Mặt bí xị, mắt mũi tèm nhem, ngáp liên hồi. Ôi, em mang cảm giác tội lỗi vô cùng. Chưa hả giận, em dắt anh vô sân bóng chuyền để xem em thi đấu, lúc đó anh ngồi nhìn em (có lẽ hơi xa lạ) bởi em khác xa ngày đầu quen anh. Ngày đó em hiền nhất trên đời. Đập bóng bộp bộp, quay sang hỏi anh: "Em bạo lực vậy anh có yêu em không?" Anh vẫn cười, em ghét nụ cười ấy vì nó làm em chết mệt: "Anh yêu em dù em có thế nào đi chăng nữa." Thế đấy, anh giết em bởi cái ngọt ngào, bởi cái giọng điệu nhẹ nhàng, chiều chuộng em hết cỡ.

Dù em thế nào anh vẫn cứ yêu  1336984765_2726039_12935028867vRf.2726039_12935028861Ew9n

Thương anh nhiều lắm! Xa quê hương, em vào Sài Gòn với một niềm thương nhớ, lo anh những ngày nắng đi ra đường quên đội mũ, những ngày mưa trong xách không có chiếc ô. Lo cho anh bữa cơm không đúng giờ, lo anh mải làm việc mà quên đi giấc ngủ. Lo anh nhiều hơn cả bản thân mình. Em tự nhận thấy những lúc bên anh, em hờn dỗi thật phiền toái. Giá như ngày ấy giành thời gian bên anh nhiều hơn, tâm sự với anh nhiều hơn thì có lẽ sẽ tiết kiệm được bao nhiêu thời gian thay vì giận dỗi. Em là thế, việc gì đã xảy ra rồi em mới nhận thấy được lỗi, lúc đó cứ chỉ một câu: "Giá như mà lúc đó...".
Yêu anh, em bỏ đi cái tôi của bản thân mình, cái niềm kiêu ngạo cũng dần xóa hết. Em đã trở thành một người biết quan tâm tới người khác, biết chăm chuốc bản thân. Nhớ những lúc giận anh, em chỉ muốn được anh dỗ dành, muốn được anh xin lỗi. Con gái mà, phải có những lúc giận hờn vu vơ chứ. Anh lẽo đẽo theo em xin lỗi, nhắn cho em cả chục tin năn nỉ em mới bỏ qua. Mà anh nào biết, sau câu xin lỗi thứ 2 và tin nhắn đầu tiên anh gửi em đã hết giận anh rồi. Vậy mà vẫn kiên nhẫn nghe anh dỗ. Và bây giờ, em đã hiểu, tìm được một tình yêu thật sự đã rất khó, việc giữ được nó còn khó hơn phải không anh? Nghiện giận anh để anh dỗ thật đấy, nhưng em biết, giận hoài cũng có lúc em chán và anh cũng thế, anh sẽ chẳng rãnh rỗi đi dỗ dành em những chuyện vu vơ như em thích ăn xoài mà anh lại mua ổi, hay đơn giản em thích bức tranh màu hồng mà anh lại vẽ màu vàng...

Dù em thế nào anh vẫn cứ yêu  1336984801_nguoiduatin-11

Em biết cuộc đời sẽ là một chuỗi ngày dài những khó khăn phía trước, yêu và tin anh, sống cho tương lai cũng như nuôi hi vọng. Em sẽ không nhìn đời bằng con mắt màu hồng nữa. Sẽ sống cho thực tại, có lẽ em nên gác chuyện mộng mơ sang một bên, bởi nó khá dư thừa cho một cuộc sống hiện tại. Hoặc có thể, em sẽ giữ riêng mình chút ít để biết rằng em vẫn còn là con gái. Bây giờ có anh, cuộc đời em như có thêm những nét vẽ mới, bớt nhợt nhạt. Tưởng chừng 2 ta là 2 đường thẳng song song không thể gặp nhau, nhưng duyên số đã đưa ta đến gần bên, sợi dây vô hình đã nối chặc 2 đứa. Vậy thì còn gì mà ta không nắm tay nhau đi đến cuối đời anh nhỉ? Hãy cùng em bước tiếp đoạn đường còn lại, nơi ấy có mái ấm, có tiếng trẻ con và có hai ta anh nhé!

Nguồn : Internet

Về Đầu Trang Go down
https://loiyeuthuong.catsboard.com
 
Dù em thế nào anh vẫn cứ yêu
Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Home :: Vườn Ươm Hạt Giống Tình Yêu :: Hạt Giống Tình Yêu-
vBCredits I v. 1.5.1 Gold ©2001-2010, PixelFX Studios Ltd.
Hosted by Forumotion Powered by PHPbb2
Rip skin by cubimtq.

http://firstdancestudio.3forum.biz/ | http://petscantho.forums1.net/ | www.diendanvetinh.com.vn | http://khanhhoa.forumvi.com